Chất hoạt động bề mặt cho phép các phế nang luôn mở và tuân thủ trong cả quá trình hứng khởi và hết hạn. Trong quá trình hứng, các phế nang có thể xẹp xuống nếu chúng không chứa chất hoạt động bề mặt. Nếu chúng xẹp xuống, thì sự trao đổi khí qua thành phế nang không thể xảy ra. Chất hoạt động bề mặt cho phép các phế nang được mở và quá trình trao đổi khí diễn ra. Trong quá trình thở ra, cả hai phổi đều có xu hướng xẹp xuống. Nếu chúng sụp đổ, thì cần phải nỗ lực rất nhiều để thổi phồng lại chúng.
Chất hoạt động bề mặt ngăn phổi xẹp bằng cách giảm sức căng bề mặt khắp phổi. Sức căng bề mặt là lực chính hiện diện trong các phế nang của phổi. Nếu không có chất hoạt động bề mặt, sức căng bề mặt có trong phổi làm cho các phế nang dính vào nhau trong quá trình thở ra, làm xẹp cả hai phổi. Chất hoạt động bề mặt tạo thành một lớp màng mỏng bao phủ các phế nang đó và phá vỡ sức căng bề mặt. Điều này làm giảm xu hướng xẹp của phế nang và giảm nguy cơ xẹp phổi. Nhìn chung, chất hoạt động bề mặt cho phép con người truyền cảm hứng và hết hạn sử dụng dễ dàng hơn.