Năng lượng địa nhiệt được sử dụng để cung cấp nhiệt cho các mục đích công nghiệp. Nó cũng có thể được sử dụng để thúc đẩy sản xuất nông nghiệp và nuôi trồng thủy sản ở vùng khí hậu lạnh bằng cách sưởi ấm đất, ao nuôi trồng thủy sản và nhà kính. Ngoài ra, năng lượng địa nhiệt nhiệt độ cao được sử dụng để tạo ra điện.
Năng lượng địa nhiệt đã được sử dụng trong nhiều năm ở nhiều nơi trên thế giới để nấu ăn và sưởi ấm. Từ thời xa xưa, loài người đã sử dụng năng lượng địa nhiệt chảy tự do từ các hồ chứa dưới lòng đất lên bề mặt Trái đất. Ví dụ, nước địa nhiệt đã được người La Mã sử dụng để điều trị các loại bệnh khác nhau và để sưởi ấm thành phố Pompeii. Trong hơn 10.000 năm, người bản địa Bắc Mỹ đã sử dụng nước địa nhiệt để nấu ăn, cũng như cho mục đích y học. Suối địa nhiệt đã được sử dụng để giặt và tắm ở Iceland. Các ứng dụng hiện đại của năng lượng địa nhiệt bao gồm sưởi ấm và làm mát các tòa nhà. Điều này đạt được thông qua việc sử dụng các máy bơm địa nhiệt tận dụng các nguồn tài nguyên nông. Năng lượng địa nhiệt cũng được sử dụng để làm nóng trực tiếp các cấu trúc.
Từ "địa nhiệt" có nguồn gốc từ hai từ tiếng Hy Lạp: "địa nhiệt" có nghĩa là "Trái đất" và "nhiệt" có nghĩa là "nhiệt". Năng lượng địa nhiệt là một nguồn năng lượng bắt nguồn từ nhiệt bên trong của Trái đất. Nó được chứa trong đá và chất lỏng bên dưới lớp vỏ Trái đất. Năng lượng địa nhiệt có thể thu được ở mọi nơi từ mặt đất nông đến vài dặm dưới bề mặt. Các nguồn năng lượng tái tạo khác bao gồm gió, sóng, sinh khối và năng lượng mặt trời.