Ưu thế lai, dư thừa gen và tự thụ tinh là ba ưu điểm của cây trở nên đa bội. Thực vật đa bội thể hiện khả năng thích ứng lâu dài với quá trình tiến hóa cao hơn so với thể lưỡng bội tương ứng của chúng và được bảo vệ khỏi tác hại của đột biến.
Ưu thế lai được định nghĩa là một loài thực vật lai có phẩm chất vượt trội hơn so với cây bố mẹ của chúng. Thực vật đa bội tận dụng lợi thế này theo một số cách. Ví dụ, thể dị bội, là thể đa bội có nhiễm sắc thể có nguồn gốc từ các loài khác nhau, ngăn cản sự tái tổ hợp giữa các loài, cho phép các thế hệ tiếp theo có cùng số lượng bộ nhiễm sắc thể khác nhau hoặc các alen khác nhau tương ứng với cùng một vị trí trên nhiễm sắc thể. Về cơ bản, điều đó có nghĩa là đa dạng di truyền hơn.
Dư thừa gen là khi một số gen của một loài thực vật thực hiện cùng một chức năng, vì vậy nếu một gen đột biến theo hướng không có lợi cho thực vật, thì sẽ có những gen khác đảm nhiệm các chức năng cần thiết mà sinh vật cần để tồn tại. Một cách để cây đa bội tận dụng sự dư thừa gen là che giấu các gen lặn. Một ví dụ về gen lặn ở người là lông đỏ. Người có lông đỏ phải có hai gen quy định lông đỏ. Bất kỳ gen màu tóc nào khác đều trội hơn màu đỏ và che dấu sự biểu hiện của nó. Ở thực vật, các tính trạng lặn có xu hướng gây hại, vì vậy việc biểu hiện các gen trội có lợi cho sự sống sót của nó. Sự dư thừa gen cũng cho phép thực vật đa dạng hóa chức năng gen.