Nhôm là kim loại rất dễ uốn, có nghĩa là nó có thể được cán hoặc rèn thành các tấm cực mỏng mà không bị vỡ. Đây là kim loại dễ uốn thứ hai trong số các kim loại sau vàng.
Nhôm lần đầu tiên được Friedrich Wohler phân lập ở dạng nguyên chất vào năm 1827. Ngoài tính dễ uốn, nhôm còn có độ dẻo tốt, có nghĩa là nó có thể kéo dài mà không bị gãy. Xét về kim loại, nhôm là loại dễ uốn thứ bảy. Mức độ dễ uốn, dẻo, trọng lượng nhẹ và khả năng chống ăn mòn cao của kim loại là lý do tại sao nó được sử dụng cho lon nước ngọt, đồ dùng nhà bếp và các sản phẩm gia dụng thông thường khác.