Trong những năm 1920, phương tiện truyền thông đại chúng chủ yếu bao gồm báo chí, mặc dù đài và phim bắt đầu trở thành những công cụ truyền thông mới quan trọng trong thập kỷ này. Phương tiện truyền thông đại chúng bị thống trị bởi các tạp chí báo chí, bao gồm các bài báo trong nhiều các thành phố thuộc sở hữu của một chủ sở hữu duy nhất hoặc được tổ chức dưới một công ty.
Những tiến bộ trong giao tiếp điện tử, từ điện báo đến điện thoại đến đài vô tuyến không dây, cho phép truyền thông tin nhanh chóng trên một khoảng cách xa. Điều này cho phép các tờ báo nhận được những câu chuyện từ xa và đưa tin về những tin tức đã xảy ra. Nhiều bài báo đã xuất bản nhiều ấn bản trong một ngày để cung cấp thông tin cập nhật nhất đến từng phút cho độc giả của họ. Truyền thông điện tử cũng cho phép các tờ báo chia sẻ các câu chuyện bằng cách truyền một mẩu tin duy nhất qua "dây" tới mọi tờ báo trong một tổ chức. Khả năng này đã mang lại cho các nhà xuất bản sức mạnh to lớn trong việc định hình dư luận thông qua nhiều cơ sở của họ.
Các chương trình phát sóng thương mại đầu tiên của đài phát thanh diễn ra trong những năm 1920 và mặc dù công nghệ này sẽ không phát triển trong một thập kỷ nữa, nhưng nó đã sớm trở thành một phương pháp quan trọng để truyền tải tin tức. Các chương trình phát thanh đã cung cấp thông tin cập nhật trực tiếp, cho phép người nghe trải nghiệm các sự kiện như lần đầu tiên chúng xảy ra.
Những năm 1920 cũng chứng kiến sự phát triển của phim truyền hình, là những bộ phim thực tế được sản xuất để chiếu tại rạp. Vì những điều này vẫn yêu cầu bộ phim được vận chuyển theo cách thủ công, các mẩu tin từ những câu chuyện xa xôi có thể dài vài ngày hoặc thậm chí vài tuần vào thời điểm chúng đến một rạp chiếu nhất định. Tuy nhiên, khả năng hiển thị cho khán giả hình ảnh về các sự kiện tin tức quan trọng đã khiến phim truyền hình trở thành một hình thức truyền thông đại chúng phổ biến.