Leonardo da Vinci đã đóng góp rất nhiều cho các lĩnh vực nghệ thuật, khoa học và phát minh trong thời kỳ Phục hưng của Ý. Ông được biết đến nhiều nhất với bức tranh "Mona Lisa" và "Bữa ăn tối cuối cùng". Anh ấy từng là nhà điều tra về các chủ đề như thực vật học, khí động học, động vật học, địa chất, thủy động lực học, chuyến bay, giải phẫu người và quang học.
Leonardo da Vinci được đào tạo với con mắt kiến trúc và kỹ thuật, đồng thời ông có hiểu biết sâu rộng về máy móc và bánh răng. Trong sổ tay của mình, ông phác thảo các ý tưởng cho những cỗ máy mới mà không thực sự được phát minh cho đến hàng trăm năm sau thời của ông. Chúng bao gồm dù, trực thăng, xe tăng quân đội, máy bay và một thiết bị thở dưới nước. Ông là một kỹ sư quân sự đã có nhiều đóng góp cho sự phát triển của ngành thiết kế vũ khí. Anh ấy nghiên cứu về nước và có ý tưởng về kênh đào, vòi rồng chạy bằng hơi nước và guồng nước.
"Vitruvian Man" của Leonardo da Vinci, là bức vẽ một người đàn ông với chân tay dang ra bên trong hình vuông và hình tròn, cho thấy nhận thức của ông về tỷ lệ hình học. Ông nghiên cứu mặt trời và mặt trăng, các ngôi sao, hóa thạch và ánh sáng. Kiến thức về giải phẫu người đã giúp anh ấy vẽ nên những hình vẽ chân thực.
Là một nghệ sĩ, anh ấy đã sử dụng phối cảnh tuyến tính và các đối tượng hiện thực. Ông hiểu rằng các vật thể ba chiều được đặc trưng bởi ánh sáng và bóng tối, một kỹ thuật được gọi là chiaroscuro. Anh hiểu được khoảng cách và độ sâu của thời gian lùi lại và tin rằng nghệ thuật nên khắc họa các quy luật của tự nhiên.