Chặt cây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường sống của các loài động thực vật sống trong rừng, cuối cùng có thể dẫn đến sự tuyệt chủng của các loài dễ bị tổn thương. Ngoài việc gây xói mòn đất, phá rừng còn dẫn đến lượng lớn khí nhà kính bay vào bầu khí quyển vì cây cối không thể hấp thụ carbon dioxide sau khi bị chặt phá.
Khoảng 70% động thực vật trên thế giới sống trong rừng. Khi cây cối bị chặt phá, các quần thể thực vật và động vật bị suy giảm, gây nguy hiểm cho cuộc sống của người dân sống phụ thuộc vào rừng để làm thực phẩm, thuốc men và các sản phẩm khác. Ở một số khu vực của Đông Nam Á, nạn phá rừng đã dẫn đến di cư và xung đột xã hội.
Cây cối thường giảm thiểu tác động của ô nhiễm không khí do phát thải khí cacbonic và các khí nhà kính khác. Khi cây cối bị đốn hạ, việc đốt nhiên liệu hóa thạch cần thiết để vận hành máy móc cắt gỗ và các phương tiện vận tải lớn càng làm trầm trọng thêm tình trạng ô nhiễm.
Đất mất tính kết dính và dễ bị khô nếu không có rễ cây bám vào. Một khi điều đó xảy ra, đất không thể phát triển thức ăn. Thông qua xói mòn đất, các nguồn nước, chẳng hạn như hồ và sông, bị ô nhiễm bởi phù sa, làm giảm chất lượng nước và dẫn đến các vấn đề liên quan đến sức khỏe và thiếu nước uống. Chặt cây cũng làm gián đoạn chu trình nước, vì rễ cây thường tiếp đất và thải nước vào khí quyển. Sự cân bằng của chu trình nước, dòng chảy của sông và lượng mưa bị suy giảm nếu không có cây cối.