Trong sách Giăng trong Kinh thánh, Chúa Giê-su làm cho La-xa-rơ sống ở Bê-tha-ni từ cõi chết. Trong sách Lu-ca, một nhân vật khác tên là La-xa-rơ xuất hiện như một người ăn xin. Câu chuyện ngụ ngôn thứ hai này so sánh hoàn cảnh của một người giàu và một người ăn xin trong cuộc sống và thế giới bên kia.
Chương 11 của John kể về câu chuyện của hai chị em Mary và Martha, những người đến gặp Chúa Giê-su về bệnh tình của anh trai họ. Chúa Giê-su an ủi các chị em bằng cách nói với họ rằng bệnh tật có thể dùng để tôn vinh Đức Chúa Trời. Mặc dù tính mạng của Chúa Giê-su bị đe dọa khi ngài trở về Giê-ru-sa-lem, nhưng ngài đi đến Bê-tha-ni và thấy gia đình của La-xa-rơ đang tang tóc.
Trong khi Ma-ri vẫn trung thành trong suốt cuộc gặp gỡ, Ma-thê buộc tội Chúa Giê-su gây ra cái chết của La-xa-rơ vì ngài không đi ngay đến Bê-tha-ni. Sau đó, Chúa Giê-su thực hiện phép lạ phục sinh, và khi những người chống đối tôn giáo của ngài nghe về vụ việc, họ âm mưu cái chết của Chúa Giê-su.
Câu chuyện ngụ ngôn có tên "Người giàu và La-xa-rơ" kể về câu chuyện của hai người đàn ông chết và trải qua những số phận khác nhau. Người đàn ông giàu có sống trong cảnh huy hoàng nhưng lại thấy mình phải đối mặt với sự dày vò vĩnh viễn ở thế giới bên kia. La-xa-rơ nằm trước cửa nhà người giàu và sống trong tình trạng đáng thương đến nỗi ngay cả những con chó cũng cư xử đồng cảm bằng cách liếm vết thương của anh ta. Sau khi chết, người ăn xin được đưa lên thiên đàng, dẫn đến việc người đàn ông giàu có bị đau khổ đến yêu cầu La-xa-rơ thương hại anh ta. Thiên thần từ chối yêu cầu của người đàn ông giàu có để cảnh báo anh em của anh ta về số phận tiềm tàng của họ.