Mùi mưa không thể nhầm lẫn, và có nhiều yếu tố tạo nên mùi đất ngọt ngào của nó. Nó chủ yếu đến từ nước mưa rơi xuống vật liệu khô, vi khuẩn hoặc tảo trên mặt đất. Cũng có bằng chứng cho thấy một số người có thể ngửi thấy mùi mưa không chỉ sau khi trời tan mà còn trước khi mưa đến.
Từ khóa đầu tiên để hiểu mùi đặc trưng của mưa là nhựa petrichor, hoặc các phân tử trong không khí đến từ các vật liệu động vật hoặc thực vật đã phân hủy. Những hạt này lắng đọng trên các bề mặt cứng như đá, đất sét, bê tông hoặc nhựa đường. Khi mưa đến, cây thạch anh giải phóng hóa chất trở lại không khí, tạo cho môi trường xung quanh một mùi đặc trưng.
Một yếu tố khác góp phần tạo nên mùi mưa là geosmin hóa học (khó phát âm), là sản phẩm thải của vi khuẩn và tảo xanh lam. Khi kết hợp với nước, geosmin tạo ra mùi đất tương tự như mùi đất. Mùi này phổ biến hơn ở các vùng nông thôn.
Các nhà sinh vật học đã nghiên cứu ảnh hưởng của geosmin đối với hành vi của cả động vật hoang dã và con người. Keith Chater, một nhà vi sinh vật học người Anh, đã phát hiện ra rằng geosmin giúp lạc đà tìm thấy các nguồn nước gần đó. Ông thậm chí còn phát hiện ra rằng vi khuẩn tiết ra geosmin sử dụng lạc đà làm vật mang bào tử.
Nhưng liệu mùi mưa có mang ý nghĩa lớn hơn đối với con người không? Có lẽ. Nhà nhân chủng học người Úc Diana Young, người nghiên cứu các bộ lạc thổ dân, nhận thấy rằng các hoạt động săn bắt và thu hoạch theo mùa của họ có liên quan đến các kiểu mưa và mùi của nó. Các thổ dân đã kết hợp mùi mưa với màu xanh lục, và họ tái tạo nó dưới dạng “nước hoa” bằng cách sử dụng các vật liệu động thực vật.
Cũng có nhiều bằng chứng cho thấy con người có thể dự đoán mưa dựa trên mùi của bầu khí quyển. Ozone có xu hướng tích tụ trước một cơn bão, nhờ các nguồn tự nhiên cũng như phân bón và chất ô nhiễm. Phần tốt là: bạn không bị điên khi nghĩ rằng mình có thể làm được điều này. Phần xấu? Bạn không thực sự đơn độc khi sở hữu siêu năng lực của mình.