Một số nhà sử học tin rằng cuộc Đại suy thoái đã kết thúc vào đầu Thế chiến thứ hai. Những người khác tin rằng chính sự kết thúc của Chiến tranh thế giới thứ hai đã khiến nền kinh tế đứng vững trở lại. Các nhà sử học thường đồng ý rằng chi tiêu của chính phủ ít nhất đã giúp đẩy nhanh tốc độ phục hồi kinh tế của đất nước.
Các nhà sử học lập luận rằng sự khởi đầu của Thế chiến thứ hai đã giúp chấm dứt cuộc Đại suy thoái dẫn đến tỷ lệ thất nghiệp đã giảm xuống vào thời điểm đó. Tỷ lệ thất nghiệp giảm do một số yếu tố, bao gồm hàng triệu thanh niên được gửi đến chiến đấu trong chiến tranh và việc sử dụng công dân để giúp sản xuất các mặt hàng thời chiến, chẳng hạn như dù. Khi Hoa Kỳ tham chiến, chi tiêu lớn của chính phủ đã giúp chấm dứt tình trạng suy thoái.
Các nhà sử học khác tin rằng số tiền chi tiêu của chính phủ chỉ che giấu những ảnh hưởng của cuộc Đại suy thoái. Khi chính phủ chi tiêu, nợ quốc gia đã tăng từ 49 tỷ đô la năm 1941 lên 260 tỷ đô la 4 năm sau đó. Thỏa thuận mới của Tổng thống Franklin Delano Roosevelt cũng đóng một vai trò nhỏ trong việc giúp chấm dứt cuộc Đại suy thoái. Các chương trình như An sinh xã hội đã giúp khuyến khích chi tiêu. Tuy nhiên, các chương trình cũng hỗ trợ những khó khăn kinh tế khác. Những người phản đối Thỏa thuận mới đã bắt đầu gọi những khó khăn đó là "cuộc suy thoái Roosevelt".