Tầng ôzôn, còn được gọi là tầng bình lưu, có chức năng chính là hấp thụ tia cực tím ánh sáng mặt trời. Việc hấp thụ tia cực tím có nhiều tác dụng, chẳng hạn như điều chỉnh nhiệt độ khí quyển và bảo vệ các thực thể sinh học.
Khi tầng ôzôn hấp thụ bức xạ cực tím của mặt trời, nó tạo ra một nguồn nhiệt và điều chỉnh nhiệt độ của bầu khí quyển Trái đất. Nếu tầng ôzôn không lọc được bức xạ cực tím của mặt trời, phần lớn chúng sẽ đến bề mặt Trái đất, gây nguy hiểm cho động thực vật. Các nhà nghiên cứu đã tiến hành các thí nghiệm trong đó thực vật, động vật và con người tiếp xúc với bức xạ tia cực tím, và kết quả cho thấy bức xạ có hại.
Trong tầng ôzôn, các phân tử ôzôn liên tục được hình thành và phá hủy. Tổng lượng ôzôn thường vẫn ổn định nhưng có thể thay đổi theo các vết đen, các mùa và vĩ độ. Các nhà khoa học đã thiết lập mức ôzôn bình thường trong điều kiện tự nhiên và nhận thấy rằng tầng ôzôn đang bị suy giảm do các yếu tố bên ngoài.
Yếu tố bên ngoài chính mà các nhà khoa học đang tập trung vào là việc sử dụng chlorofluorocarbon, hoặc CFC, trong chất làm lạnh, dung môi và các ứng dụng khác. Khi CFC bị phân hủy, chúng giải phóng clo nguyên tử, có thể phá hủy hơn 100.000 phân tử ôzôn trên mỗi phân tử clo. Nhiều thí nghiệm đã chỉ ra rằng CFC và các hóa chất khác tạo ra khoảng 84% lượng clo trong tầng ôzôn. Các biện pháp được thực hiện để giảm lượng khí CFC đã cải thiện tầng ôzôn và người ta suy đoán rằng nó sẽ trở lại bình thường sau nhiều năm.