Không có sự khác biệt về địa lý giữa "Châu Á" và "Phương Đông". "Người Châu Á" dùng để chỉ một người đến từ lục địa Châu Á, lục địa lớn nhất trên thế giới, bao gồm Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản, Pakistan, Iraq và Iran, trong số những nước khác. Thuật ngữ "Châu Á" thường được dùng để chỉ những người có nguồn gốc từ Đông hoặc Đông Nam Á.
Từ "Oriental" xuất phát từ tiếng Latinh "orient," có nghĩa là phương Đông. Thuật ngữ này bắt nguồn từ quan điểm Châu Âu cho rằng tất cả các dân tộc Châu Á đều nằm về phía Đông trong mối quan hệ với người nói. Sử dụng thuật ngữ như vậy đặt văn hóa châu Âu vào trung tâm của thế giới, đặt tên cho tất cả các nền văn hóa khác theo mối quan hệ của họ với châu Âu.
Do đó, "Oriental" được coi là một từ lỗi thời và không chính xác về mặt chính trị để mô tả những người đến từ Đông và Đông Nam Á. Cách sử dụng hiện tại mô tả các nền văn hóa khác theo thuật ngữ mà họ sử dụng để mô tả bản thân. Điều này đảm bảo rằng người nói thể hiện sự tôn trọng đối với các nền văn hóa khác.
Cách dễ chấp nhận hơn để mô tả một người nào đó là theo quốc gia xuất xứ của họ. Sử dụng thuật ngữ "Trung Quốc" cho một người được biết đến từ Trung Quốc sẽ được chấp nhận hơn là gọi người đó là "Phương Đông". Cả Bang New York và Washington đều đã loại bỏ thuật ngữ "Phương Đông" khỏi tất cả các văn bản và biểu mẫu chính thức của chính phủ vì hàm ý quá tải của nó.