Thời đại tân cổ điển có các đặc điểm tập trung vào độ chính xác, trật tự và cấu trúc. Thời đại này đối lập với thời kỳ phục hưng, cho thấy con người là một cá thể hoàn hảo.
Kỷ nguyên Tân cổ điển là một trong những kỷ nguyên ở Anh mà mọi người cảm thấy thoải mái nhất. Họ có thể gặp nhau tại các quán cà phê và các địa điểm yêu thích, nơi họ có thể thảo luận về các chủ đề khác nhau. Văn học ngày càng trở nên phổ biến trong thời gian này do nhiều người chia sẻ văn học với những người khác. Đây cũng là thời kỳ bắt đầu truyền thống uống trà chiều của người Anh. Kỷ nguyên Tân cổ điển đã nhường chỗ cho việc mọi người trở nên thoải mái hơn với các chuẩn mực xã hội và bắt đầu sự khởi đầu của cấu trúc tầng lớp trung lưu. Mọi người không cực kỳ nghèo hay hoàng gia, nhưng họ là những người khá bình thường. Họ cảm thấy thoải mái với điều này nhưng vẫn cố gắng duy trì sự xuất hiện.
Trong thời đại này, văn học được viết hầu hết chỉ bao gồm những bức chân dung đơn giản về con người. Trong thời kỳ Phục hưng, con người được coi là một loài thực sự tốt. Ý tưởng này đã bị xóa bỏ trong thời kỳ Tân cổ điển khi con người bị coi là thiếu sót. Phần lớn văn học liên quan đến con người cần thể hiện sự tự chủ và ý thức chung. Chủ nghĩa bảo tồn trong thời kỳ này đã phát triển như một bình thường mới.