Chủ nghĩa dân tộc đã ảnh hưởng đến châu Âu trong thế kỷ 19 bằng cách làm cho người châu Âu cảm thấy vượt trội hơn so với các quốc gia và chính phủ khác, dẫn đến sự thống nhất của cả Đức và Ý, với Nga tiến tới hiện đại hóa và Pháp tiến tới chủ nghĩa tự do. Ý thức về tính ưu việt này đã dẫn đến ý thức đoàn kết mạnh mẽ hơn giữa các dân tộc của mỗi quốc gia và mong muốn tăng cường sức mạnh quân sự, từ đó dẫn đến một hệ thống liên minh giữa các quốc gia châu Âu.
Hệ thống liên minh này đặc biệt hữu ích trong Chiến tranh thế giới thứ hai khi các nước châu Âu cần liên kết với nhau để đánh bại Hitler và Đức Quốc xã. Tuy nhiên, trước Chiến tranh thế giới thứ hai, các nước châu Âu sẽ tham gia Chiến tranh thế giới thứ nhất vì khuynh hướng chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa đế quốc và chủ nghĩa quân phiệt.
Chủ nghĩa dân tộc cũng là nguyên nhân gây ra mỗi cuộc chiến vì đó là lý do chính khiến nhiều quốc gia châu Âu quyết định xây dựng quân đội cũng như hải quân của họ. Đó cũng là lý do cho phong trào công nghiệp lớn và phát triển ở châu Âu, vì người châu Âu muốn chứng tỏ sự vĩ đại của họ bằng cách phát minh ra các công cụ và tiện ích mới nhất.
Các quốc gia châu Âu có quyền lực cân bằng cho đến khi một nhà cách mạng Serbia giết chết Archduke Franz Ferdinand, cháu trai của Hoàng đế Áo-Hungary và là một trong những người thừa kế ngai vàng của Áo. Người cách mạng cũng giết vợ của Hoàng đế. Từ đây, các quốc gia lần lượt bị lôi kéo để đứng về phe đối lập và chiến đấu trong Chiến tranh thế giới thứ nhất. Sau khi Chiến tranh thế giới thứ nhất kết thúc, các nước đã thành lập liên minh chặt chẽ với nhau, liên minh này sẽ được sử dụng trong Chiến tranh thế giới thứ hai.