Trong khoa học địa chất, trầm tích là quá trình tích tụ trầm tích hoặc chất bẩn trên rạn. Đây là một hiện tượng tự nhiên do xói mòn đất và rạn san hô. Được định nghĩa rộng hơn, nó cũng bao gồm các trầm tích băng giá và tích tụ các vật liệu do trọng lực, chẳng hạn như trầm tích mái taluy và tập hợp các mảnh vỡ đá ở chân các vách đá.
Phân hủy đất, phân hủy thực vật, phân hủy động vật và xói mòn nền đá là những nguồn trầm tích tự nhiên được vận chuyển đến đại dương. Trầm tích thường bổ sung chất dinh dưỡng cho đất. Huy động trầm tích tự nhiên giúp phát triển và duy trì các sinh cảnh ven biển, chẳng hạn như rừng ngập mặn, rạn san hô, cửa sông, đầm phá và đất ngập nước. Tuy nhiên, nhiều hoạt động của con người thường làm thay đổi quá trình bồi lắng và xói mòn. Độ trầm tích cao phá hủy san hô khi lớp trầm tích đổ trực tiếp lên đỉnh san hô, làm san hô bị dập tắt. San hô không có khả năng loại bỏ trầm tích, vì chúng không thể di chuyển. Việc lắng cặn đôi khi gây bất lợi cho san hô, chủ yếu vì nó ảnh hưởng đến độ trong của nước và làm cho nước bị vẩn đục hoặc đục. Khi có độ đục cao, lượng ánh sáng chiếu tới san hô sẽ giảm đi đáng kể. Với ít ánh sáng hơn, san hô khó quang hợp. Các hoạt động của con người là thủ phạm chính làm tăng tốc độ bồi lắng dọc theo nhiều khu vực bờ biển. Những hoạt động này chủ yếu liên quan đến thực tiễn quản lý đất đai kém, chẳng hạn như sử dụng phương tiện địa hình không được kiểm soát và phát triển đô thị kém.Bài viết tương tự
Các bài viết thú vị khác