U-boat đã được sử dụng trong Thế chiến thứ nhất và giúp quân Đức tiêu diệt nhiều tàu của Đồng minh. Những trận hải chiến này chủ yếu diễn ra xung quanh quần đảo Anh và biển Địa Trung Hải. Mục tiêu chính là các tuyến đường thương mại.
Cả Vương quốc Anh và Đức đều dựa vào hàng nhập khẩu nặng cho các nỗ lực chiến tranh và để nuôi sống dân cư của họ, đó là lý do tại sao Đức và Anh đã cố gắng hết sức để phong tỏa lẫn nhau. Tuy nhiên, do hạm đội của Hải quân Hoàng gia Anh có số lượng tàu vượt trội, nó cho phép Đế quốc Anh hoạt động tự do trên phần lớn thế giới. Trong nỗ lực ngăn chặn chúng, quân Đức đã triển khai U-boat của họ.
Trong suốt Chiến tranh thế giới thứ nhất, U-boat của Đức đã đánh chìm gần 5.000 tàu, trong khi chỉ mất 5.000 người và tổng cộng 178 U-boat. Nhìn chung, 375 chiếc U-boat đã được Hải quân Đế quốc Đức đưa vào sử dụng trước khi chiến tranh kết thúc. Thành công đầu tiên của U-boat là vào tháng 8 năm 1914 khi U-boat SM U-21 đánh chìm tàu tuần dương hạng nhẹ của Anh, HMS Pathfinder. Vào ngày 22 tháng 9 cùng năm, SM U-9 đã đánh chìm ba tàu tuần dương bọc thép của Anh là HMS Aboukir, HMS Hogue và HMS Cressy trong vòng một giờ, mỗi chiếc nặng 12.000 tấn.
Sau khi chiến tranh kết thúc, Đồng minh rất ấn tượng với kỹ thuật tàu ngầm U-boat của Đức đến nỗi mỗi nước Đồng minh lấy một phần số tàu. Họ sử dụng chúng để chế tạo các phiên bản của riêng mình, bao gồm cả tàu ngầm X1 của Anh, được hạ thủy vào năm 1923.
U-boat dựa vào ngư lôi làm vũ khí và thường có khả năng lặn hoàn toàn trong hai giờ. Hiệp ước Versailles, đánh dấu sự kết thúc của Chiến tranh thế giới thứ nhất, cấm Đức sở hữu U-boat nhưng không ngăn cản nước này nghiên cứu công nghệ U-boat, dẫn đến những chiếc U-boat tiên tiến hơn đã được Đức sử dụng trong Thế chiến. II.