Theo tài liệu trên The University of the West Indies, các cây trồng trên cạn phải đối mặt với một số thách thức khi chúng bắt đầu xâm chiếm các vùng lãnh thổ trên cạn, chẳng hạn như phát triển các cách để tự hỗ trợ và ngăn ngừa khô hạn. Ngoài ra, thực vật đã phải phát triển các phương pháp mới để phát tán bào tử và thụ tinh trứng nếu chúng sống sót trong nước. Vượt qua những thách thức này dẫn đến nhiều cách thích nghi độc đáo của các loài thực vật hiện đại.
Các loài thực vật đầu tiên phát triển trong hệ sinh thái lơ lửng trong nước. Theo đó, họ dựa vào nguồn tài nguyên không đổi này để sinh tồn. Thực vật nguyên thủy sử dụng nước để phân tán bào tử của chúng và làm môi trường để tế bào tinh trùng có thể bơi đến tế bào trứng. Tình cờ, nước giúp hỗ trợ cây và giữ cho chúng ngậm nước. Sự phát triển của các hệ thống mạch đã giúp thực vật vận chuyển nước qua các cấu trúc của chúng và duy trì ổn định bằng cách sử dụng áp lực do nước tạo ra để hỗ trợ. Để khắc phục những khó khăn của sự phát tán bào tử, thực vật đã tiến hóa nhiều loại bào tử khác nhau để di chuyển tốt hơn trong không khí. Thực vật hiện đại đã phát triển một số phương thức vận chuyển tế bào tinh trùng, bao gồm côn trùng, gió và chim.
Một số thực vật trên cạn, chẳng hạn như rêu, vẫn dựa vào nước để thụ tinh cho trứng. Tế bào tinh trùng của chúng phải bơi trong nước để đến được với tế bào trứng. Đây là một trong những nguyên nhân khiến rêu luôn xuất hiện ở những nơi ẩm thấp.