Cuộc Đại suy thoái có tác động xã hội và tâm lý rất lớn đối với mọi người do mất thu nhập (và đồng thời gia tăng nghèo đói), mất tiềm năng thu nhập, nhu cầu di cư và thời gian trầm cảm.
Có lẽ tác động tâm lý đầu tiên của cuộc Đại suy thoái là mất thu nhập. Một số chủ ngân hàng đã tự tử sau sự sụp đổ của thị trường chứng khoán năm 1929. Sự sụp đổ của thị trường chứng khoán đã gây ra rất nhiều việc làm trong vài năm tới, dẫn đến một số vấn đề xã hội nghiêm trọng. Ví dụ, với tình trạng đói nghèo ngày càng gia tăng, các thành phố đã phải tạo ra những cách giải quyết nhu cầu của những người đói. Họ đã tạo ra các dòng súp. Tình trạng vô gia cư gia tăng đáng kể, khiến một số người phải đi trên những chiếc xế hộp rỗng để tìm việc làm. Những người khác sống trong các thành phố lều lớn được gọi là "Hoovervilles." Khó khăn trong việc kiếm việc làm tăng lên đáng kể, và điều này đã ảnh hưởng tâm lý tiêu cực đến mọi người và gia đình của họ. Chồng và con trai lớn bỏ nhà đi tìm việc làm khiến gia đình tan nát. Bụi Bowl trùng với thời kỳ Đại suy thoái khiến các trang trại trên khắp "vựa bánh mì" của nước Mỹ tan hoang. Điều này làm giảm mùa màng và sự sẵn có của thực phẩm, nhưng nó cũng khiến nhiều người từ các trang trại đổ nát trên đường đến California và những nơi khác để cố gắng bắt đầu lại. Cuối cùng, căn bệnh trầm cảm kéo dài nhiều năm, cho đến khi Thế chiến thứ hai bắt đầu mà không hề thuyên giảm, khiến người ta hết hy vọng. Những bức ảnh của Dorothea Lange từ cuộc Đại suy thoái ghi lại tác động tâm lý của bệnh trầm cảm đối với cá nhân, gia đình, bạn bè và cộng đồng.