Xenluloza và amyloza đều là những phân tử hữu cơ quan trọng do thực vật tạo ra, nhưng xenluloza chủ yếu được sử dụng để đóng vai trò cấu trúc. Amyloza được sử dụng để lưu trữ đường được tạo ra thông qua quá trình quang hợp.
Xenluloza là thành phần chính của một đặc điểm khác biệt của tế bào thực vật, đó là thành tế bào. Thành tế bào giữ cho tế bào thực vật cứng và cho phép cây mọc cao và có thể tiếp cận với ánh sáng mặt trời ngay cả trong điều kiện đông đúc như nền rừng. Xenlulo được liên kết trong một phân tử hữu cơ khác được gọi là ligin là nguyên nhân làm cho gỗ từ cây trở nên cứng cáp như vậy. Amylose là một thành phần chính của tinh bột. Nó chiếm khoảng 30% trọng lượng tinh bột. Nó có một cấu trúc phân tử mở rộng có xu hướng liên kết với nước, làm cho nó trở nên tuyệt vời để tạo gel. Một thành phần khác của tinh bột, amylopectin, cũng có tính hấp thụ, nhưng khi hấp thụ nước, nó có xu hướng trương nở hơn là làm đặc dung dịch. Cả hai phân tử đều được sử dụng để lưu trữ đường bên trong không bào thực vật khi không có sẵn ánh sáng mặt trời.Cả xenluloza và amyloza đều là cacbohydrat phức tạp. Trong cellulose, các chuỗi carbohydrate được sắp xếp trong một lưới đan chéo của các phân tử dài giống như các chùm bên trong một tòa nhà bằng thép. Amylose tạo thành các chuỗi dài không phân nhánh có xu hướng xoắn lại thành các chuỗi xoắn cứng. Cả hai phân tử đều có thể được sử dụng làm nguồn thực phẩm, nhưng con người thiếu các enzym thích hợp để phân hủy cellulose. Các loài động vật khác, bao gồm cả mối, có thể tiêu thụ cacbohydrat xenluloza.