Máy dệt điện là một loại máy dệt cơ học chạy bằng trục truyền động. Edmund Cartwright đã thiết kế máy dệt điện vào năm 1784 và cái đầu tiên được cấp bằng sáng chế và được chế tạo vào năm 1785.
Trước khi ra đời máy dệt điện vào năm 1785, việc dệt vải được thực hiện bằng tay trên những chiếc máy khổng lồ, cồng kềnh. Phát minh của Edmund Cartwright đã làm cho việc dệt vải trở nên dễ dàng và hiệu quả hơn nhiều. Mọi thứ trước đây do tay chân của người thợ dệt làm thì nay đã được máy móc thực hiện. Mặc dù quy trình này chủ yếu được tự động hóa nhưng con người vẫn cần tải máy và sửa chữa khi bị hỏng.
Ban đầu máy dệt điện hoạt động tốt, nhưng Edmund Cartwright đã phá sản vài năm sau khi máy dệt đầu tiên của ông đi vào hoạt động. William Horrocks đã cải tiến phát minh của Cartwright và vào năm 1802, ông đã được cấp bằng sáng chế cho một thiết kế khung dệt điện mới. Nó thậm chí còn hiệu quả hơn do cải tiến trong việc cuộn vải ở mặt sau của máy. Đến năm 1850, có 250.000 khung dệt điện ở Anh.
Mặc dù máy dệt điện giúp hợp lý hóa ngành dệt may, nhưng phát minh này vẫn tồn tại một mặt trái. Sự ra đời của khung cửi đã dẫn đến tình trạng thất nghiệp và giảm lương cho những người lao động không được cho đi. Vì khung dệt rất dễ vận hành nên lao động trẻ em cũng gia tăng.