Một phân tử có thể được xác định là phân cực hoặc không cực trong hai bước, có nghĩa là đưa phân tử qua Cấu trúc Lewis để xác định hình dạng của nó và xác định xem hình dạng đó là đối xứng hay không đối xứng. Cấu trúc Lewis được sử dụng để chỉ ra vị trí và cách các nguyên tử khác nhau tạo nên một phân tử kết nối với nhau. Cấu trúc Lewis có thể giúp cung cấp manh mối trực quan về cực của phân tử vì phân cực thường được tìm thấy trong các nguyên tử có sự phân bố điện tử không đồng đều.
Một khi phân tử đang được nghiên cứu đã được đặt trong Cấu trúc Lewis, nó được sử dụng để xác định hình dạng của phân tử. Một phân tử có hình dạng không đối xứng được coi là phân cực vì nó có sự phân bố electron liên kết không đồng đều. Bước thứ hai, xác định tính đối xứng của phân tử, cũng cho phép xác định xem các nguyên tử ở rìa ngoài cùng của phân tử có giống nhau hay không. Nếu các nguyên tử ở cạnh ngoài cùng giống nhau thì phân tử là không phân cực. Nếu các nguyên tử ở cạnh ngoài khác nhau, ngay cả khi hình dạng của phân tử đối xứng thì nó vẫn có thể là phân tử có cực vì sự khác biệt trong các nguyên tử ở cạnh làm cho điện tích không đồng đều. Những phân tử bên ngoài này là lý do tại sao việc sử dụng cả hai bước trong quy trình đều quan trọng.