Khí quyển trong Văn học là gì?

Khí quyển trong Văn học là gì?

Bầu không khí là một thuật ngữ được sử dụng trong văn học để mô tả tâm trạng của một tác phẩm viết, thường được tạo ra bởi cách tác giả mô tả bối cảnh và bối cảnh, cũng như các nhân vật và sự kiện trong câu chuyện. Tác giả tạo ra bầu không khí của mình để tạo cho người đọc những ấn tượng tiềm thức về câu chuyện.

Thông thường, bầu không khí được tạo ra thông qua lựa chọn từ và cấu trúc câu. Ví dụ, mô tả có thể ảnh hưởng rất nhiều đến giọng điệu của câu chuyện, cho dù nó được cho là u sầu, đáng sợ hay hồi hộp. Bằng cách này, bầu không khí có thể thay đổi rất nhiều ẩn ý của bài viết. Tùy thuộc vào cách nhà văn miêu tả một cảnh, người đọc có thể thu nhận một lượng lớn ý nghĩa hàm ý, giúp phát triển sâu hơn cho câu chuyện. Các nhà văn cũng sẽ chọn một số loại ngữ pháp nhất định để tạo ra tâm trạng hoặc bầu không khí.

Ví dụ: nếu một câu được viết với các động từ thì tăng dần, có thể được phát hiện bằng cách sử dụng "ing" làm phần kết thúc của chúng và cấu trúc câu dài hơn, người viết có thể tạo ra một bầu không khí có tốc độ nhanh hơn, cho phép hồi hộp hoặc hành động. Ngược lại, người viết có thể sử dụng các câu ngắn có dấu chấm câu kết thúc lặp đi lặp lại để làm chậm tốc độ của bài viết. Điều này cũng sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tâm trạng.

Bầu không khí, đôi khi còn được gọi là môi trường xung quanh, cũng có thể đề cập đến ý nghĩa cảm xúc của một tác phẩm nói chung. Điều này thường áp dụng cho những chủ đề được thảo luận trong tác phẩm và bối cảnh nơi diễn ra hành động của câu chuyện.