Là một nhà lãnh đạo của Phong trào Dân quyền của người Mỹ gốc Phi trong những năm 1950 và 1960, Martin Luther King, Jr., đã giúp giành chiến thắng trong cuộc đấu tranh đòi quyền bình đẳng cho mọi chủng tộc. King từng là người lãnh đạo cuộc tẩy chay xe buýt ở Montgomery, Alabama, lên đến đỉnh điểm là phán quyết của Tòa án quận Browder kiện Gayle năm 1956 của Hoa Kỳ, tuyên bố phân biệt chủng tộc trên xe buýt là vi hiến.
King cũng giúp lãnh đạo cuộc chiến chống lại sự phân biệt trên khắp miền Nam. Với tư cách là người lãnh đạo Hội nghị Lãnh đạo Cơ đốc giáo miền Nam, King đã đi du lịch Hoa Kỳ để rao giảng thông điệp bất bạo động và bất tuân dân sự được truyền cảm hứng bởi Gandhi. Năm 1963, King và nhóm của ông đến Birmingham, Alabama, và bị cảnh sát địa phương bắt gặp bằng sự tàn bạo. Những hình ảnh cảnh sát chó tấn công người biểu tình ôn hòa, cũng như cảnh sát tự mình dùng vòi rồng chống lại người biểu tình, đã được phát đi khắp nước Mỹ. Những hình ảnh này đã truyền cảm hứng cho nhiều người Mỹ ủng hộ sự nghiệp mà Vua thăng chức.
Bài phát biểu "Tôi có một giấc mơ" năm 1963 của King, mà ông đã phát biểu tại Tháng Ba vì Việc làm và Tự do ở Washington, DC, đã truyền cảm hứng cho nhiều người Mỹ hơn và cuối cùng thúc đẩy chính phủ Hoa Kỳ ban hành Đạo luật Dân quyền, khiến việc phân biệt đối xử trở nên bất hợp pháp chống lại thiểu số trong việc thuê mướn, chỗ ở công cộng, giáo dục hoặc vận chuyển. Công việc của King và những người theo ông cũng là công cụ giúp thông qua Đạo luật về Quyền bỏ phiếu năm 1965.