Ý nghĩa của Ma-thi-ơ 15: 21-28 trong Kinh Thánh là Chúa Giê-su có thể cung cấp thuộc linh cho cả dân Y-sơ-ra-ên và dân ngoại. Điều này được củng cố bởi một người phụ nữ Ca-na-an đói khát nhưng không hề dao động. Đức tin vào Chúa Giê-su khiến Chúa Giê-su thương xót bà hơn là các môn đồ ngài khuyên.
Người phụ nữ Ca-na-an phục vụ như một hình ảnh minh họa cho đức tin, và sự tương tác của cô với Chúa Giê-su giúp biểu trưng rằng không cần có sự phân cách giữa dân Y-sơ-ra-ên và dân ngoại. Việc cô là một người Ca-na-an rất quan trọng vì người Ca-na-an từng là kẻ thù của Y-sơ-ra-ên trong Kinh thánh, những người mà các tập tục ngoại giáo thường khiến dân Y-sơ-ra-ên thờ thần tượng.
Việc từ chối của người phụ nữ bị các môn đồ từ chối và ban đầu bởi Chúa Giê-su giúp cho thấy những người không có nơi nào để quay lại nên quay lại với Chúa Giê-su. Lúc đầu, Chúa Giê-su và các môn đồ nói rõ rằng Chúa Giê-su có sứ mệnh chăm sóc dân Y-sơ-ra-ên trước. Bà sẵn sàng thừa nhận rằng dân Y-sơ-ra-ên quan trọng hơn, nhưng sự thừa nhận cởi mở của bà về Chúa Giê-xu với tư cách là Con vua Đa-vít khiến Chúa Giê-su tuyên bố rằng mặc dù đã mang đủ bánh cho dân Y-sơ-ra-ên, nhưng ngài nên thừa lại nhiều bánh cho những người khác. Điều này ám chỉ hành động sắp tới của Chúa Giê-su cho 4.000 người ăn, nhưng cũng củng cố rằng cả dân ngoại và người Do Thái đều có thể được Chúa Giê-su cứu về mặt thiêng liêng.