Winston Churchill phản đối Hiệp ước Munich vì ông coi đó là sự xoa dịu đối với Hitler sẽ dẫn đến cuộc xâm lược của Đức Quốc xã vào Tiệp Khắc và cuối cùng là sự hỗn loạn trên toàn châu Âu. Ông tuyên bố rằng Hiệp ước Munich là đáng xấu hổ, đáng khinh và một "thất bại không có chiến tranh".
Vào đầu năm 1938, Hitler yêu cầu Tiệp Khắc từ bỏ Sudetenland thuộc sắc tộc Đức cho Đức. Nếu Tiệp Khắc không tuân thủ, anh ta sẵn sàng xâm lược. Neville Chamberlain, thủ tướng Anh, đã gặp Hitler để đàm phán nhưng không thể đi đến thống nhất. Vào tháng 9 năm 1938, các nhà lãnh đạo của Đức, Ý, Pháp và Anh đã cùng nhau họp và ký một thỏa thuận nhượng lại Sudetenland cho Đức mà không cần sự đồng ý của Tiệp Khắc. Tiệp Khắc, với tư cách là đồng minh của Pháp và Anh, cảm thấy mình đã bị phản bội. Đức tiến quân vào Sudetenland vào ngày hôm sau. Tháng 3 năm 1939, Đức xâm lược phần còn lại của Tiệp Khắc. Vào ngày 3 tháng 9 năm 1939, sau khi Đức xâm lược Ba Lan, Anh tuyên chiến với Đức.
Vào thời điểm Hiệp ước Munich diễn ra, Churchill đã tạm ngừng phục vụ chính phủ trong vài năm. Sau khi chiến tranh được tuyên bố, ông được bổ nhiệm làm Lãnh chúa đầu tiên của Bộ Hải quân và là thành viên của Nội các Chiến tranh. Khi Hitler xâm lược hết nước này đến nước khác ở châu Âu, Chamberlain tỏ ra không đủ tư cách là một thủ tướng thời chiến, và vào tháng 5 năm 1940, ông ta mất một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm tại Hạ viện. Ngay sau đó, Churchill được bổ nhiệm làm thủ tướng theo đề nghị của Chamberlain và các nhà lãnh đạo chính phủ khác.