Siddhartha Gautama, hay Đức Phật, là nhân vật trung tâm và nhà tiên tri của Phật giáo. Trong phần lớn cuộc đời của mình, Đức Phật đã du hành và thuyết giảng Giáo pháp. Những lời dạy của Đức Phật đã trở thành một tôn giáo nổi bật trên thế giới.
Mặc dù các chuyên gia đồng ý rằng Siddhartha Gautama đã sống ở Nepal trong khoảng thế kỷ thứ 6 đến thế kỷ thứ 4 trước Công nguyên, nhưng những câu chuyện về cuộc đời của ông chắc chắn bị ảnh hưởng bởi thời gian và sự tôn sùng tôn giáo. Lịch sử thực sự của Đức Phật có thể không được biết đến, nhưng câu chuyện về cuộc đời của Ngài đã tạo nên nền tảng cho tôn giáo Phật giáo. Theo truyền thuyết, Siddhartha Gautama đã dành phần lớn thời gian đầu của cuộc đời mình để biệt lập với thế giới. Cha của anh đã cố gắng ngăn anh nhìn thấy nỗi đau và sự đau khổ của thế giới bằng cách giữ anh ở trong cung điện. Khi Siddhartha 29 tuổi, anh ta cuối cùng đã trải nghiệm thế giới bên ngoài và bị sốc bởi nỗi sợ hãi, cái chết và đau khổ xung quanh mình. Anh ngay lập tức rời vương quốc của mình để sống một cuộc sống khổ hạnh và tìm kiếm giải pháp cho nỗi thống khổ của nhân loại. Sau nhiều năm nghiên cứu với sự tận tâm cao độ, Siddhartha vẫn không có câu trả lời mà mình mong muốn. Sau đó, sau khi từ bỏ lối sống khổ hạnh, Siddhartha thề sẽ thiền định cho đến khi câu trả lời được tiết lộ cho anh ta. Sau những ngày thiền định, con đường dẫn đến giác ngộ đã đến với anh và anh trở thành Đức Phật hay còn gọi là “đấng tỉnh táo”. Sau khi thành đạo, Đức Phật đã tìm cách giác ngộ cho những người khác và đi khắp thế giới giảng dạy Giáo Pháp, điều này cuối cùng đã dẫn đến sự sáng tạo của Phật giáo.