Napoléon Bonaparte, còn được gọi là Napoléon I, là một hoàng đế và nhà lãnh đạo quân sự của Pháp trong thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19. Ông đã chinh phục phần lớn châu Âu trong thời gian trị vì của mình với tư cách là Hoàng đế của Pháp.
Napoléon sinh ngày 15 tháng 8 năm 1769 trên đảo Corsica thuộc Địa Trung Hải. Ông nhanh chóng thăng cấp trong quân đội trong thời gian phục vụ trong Cách mạng Pháp 1789-1799. Napoléon nắm quyền chính trị của Pháp vào năm 1799 và tự xưng là hoàng đế vào năm 1804. Napoléon được biết đến như một nhà chiến lược quân sự rất thông minh và tài giỏi. Giữa những năm 1803-1815, ông đã mở rộng thành công đế chế của mình bằng cách tiến hành chiến tranh chống lại các liên minh khác nhau của các quốc gia châu Âu, cái được gọi là Chiến tranh Napoléon.
Năm 1812, Napoléon dẫn đầu một cuộc xâm lược của Pháp vào Nga, dẫn đến việc mất hơn một nửa quân đội của Napoléon và cuối cùng là quân Pháp phải rút lui. Cuộc xâm lược thất bại này đã dẫn đến hầu hết các quốc gia châu Âu quay sang chống lại Napoléon và Pháp bị xâm lược vào năm 1813 trong Trận chiến Leipzig. Năm 1814, Napoléon buộc phải thoái vị và sống lưu vong trên đảo Elba. Napoléon nhanh chóng giành lại quyền lực vào năm 1815 trong Chiến dịch Trăm ngày của mình. Cuối cùng ông đã bị đánh bại trong trận Waterloo, nơi ông lại thoái vị và bị đày đi lưu đày trên đảo Saint Helena. Ông qua đời ở tuổi 51.