Tâm trạng của một câu chuyện là không khí tổng thể của câu chuyện hoặc cảm giác mà câu chuyện mang lại cho người đọc. Tác giả sử dụng nhiều thiết bị khác nhau để khiến khán giả cảm thấy những cảm xúc nhất định khi đọc câu chuyện. Những cảm xúc này tạo nên tâm trạng văn học.
Trong số các công cụ thiết lập tâm trạng văn học là chủ đề của câu chuyện, giọng điệu của nhà văn về chủ đề của mình, bối cảnh của câu chuyện và thậm chí cả lựa chọn từ ngữ. Bối cảnh của câu chuyện thường là phương tiện văn học dễ xác định nhất và là một trong những ảnh hưởng mạnh nhất đến tâm trạng. Thiết lập là thời gian và địa điểm một câu chuyện xảy ra. Khi một sự kiện xảy ra vào ban đêm hoặc vào một ngày mưa, tâm trạng ngay lập tức sẽ buồn bã hơn nếu câu chuyện diễn ra vào một ngày nắng. Cơ địa cũng ảnh hưởng đến tâm trạng. Ví dụ, những khu vực vắng vẻ gợi lên cảm giác cô đơn hoặc có lẽ là sợ hãi. Tác giả thường có một giọng điệu nhất định về chủ đề của mình. Đôi khi đó là sự thông cảm, nhưng những lần khác lại là sự phản đối hoặc mỉa mai. Giọng văn của nhà văn ảnh hưởng một cách tự nhiên đến cách cảm nhận của người đọc. Chủ đề của câu chuyện và thông điệp tiềm ẩn của nó cũng gợi lên những cảm xúc nhất định trong lòng người đọc, và cách lựa chọn từ ngữ của nhà văn cũng có tác động lớn đến thông điệp cao cả của câu chuyện. Ví dụ: "tiếng kêu" của chuông tạo ra một tâm trạng khác với "tiếng kêu" của chuông.