Yếu tố thơ là công cụ văn học được tác giả sử dụng khi họ làm thơ. Có một số yếu tố thơ và sự kết hợp khác nhau của chúng có thể được sử dụng trong mỗi bài thơ riêng lẻ. Mỗi yếu tố giúp bài thơ trở nên giàu trí tưởng tượng, thú vị hoặc hấp dẫn hơn theo ý muốn của tác giả.
Việc lặp lại các từ bắt đầu bằng cùng một chữ cái hoặc âm thanh, chẳng hạn như "Peter Piper hái một hạt tiêu ngâm" được gọi là ám chỉ. Caesura là một sự ngắt quãng đáng chú ý trong một dòng thơ hoặc văn xuôi, tạo ra một khoảng dừng đầy kịch tính. Nhân cách hóa là thực hành gán các đặc điểm của con người cho các đối tượng hoặc sinh vật không phải của con người. Tất cả những điều này là ví dụ về các thiết bị thơ mộng.
Một ám chỉ là một dụng cụ thơ trong đó tác giả đề cập đến một người, địa điểm hoặc sự kiện nổi tiếng. Hình ảnh là sự tạo ra những hình ảnh tinh thần thông qua việc sử dụng ngôn ngữ miêu tả, cho phép người đọc hình dung những gì đang diễn ra trong bài thơ. Sơ đồ vần của một bài thơ là rất quan trọng; nó là thứ tự và cách thức gieo vần của các từ trong một bài thơ. Nhịp điệu của sơ đồ vần có thể nói lên rất nhiều điều về nội dung của bài thơ. Giọng điệu của một bài thơ là thái độ hoặc quan điểm mà tác giả đang viết, điều này trở nên rõ ràng qua loại ngôn ngữ mà nhà thơ sử dụng.