Nghệ thuật La Mã cổ điển khác với nghệ thuật Hy Lạp cổ điển vì nghệ thuật La Mã tập trung vào chủ nghĩa hiện thực, trong khi nghệ thuật Hy Lạp tập trung vào chủ nghĩa duy tâm. Các nghệ sĩ La Mã thường tạo ra những bức chân dung và tác phẩm điêu khắc hiện thực. Các tác phẩm nghệ thuật do các nghệ sĩ Hy Lạp thực hiện đã thể hiện hình thể lý tưởng.
Nghệ thuật La Mã bắt chước nghệ thuật Hy Lạp theo nhiều cách vì người La Mã học về hội họa và điêu khắc từ người Hy Lạp, trong thời gian La Mã chinh phục Hy Lạp. Các bản sao La Mã của nghệ thuật Hy Lạp đôi khi bị nhầm là có nguồn gốc từ Hy Lạp. Người Hy Lạp lý tưởng hóa hình dạng con người vì phần lớn nghệ thuật của họ là chân dung các vị thần của họ. Họ cũng sử dụng những vận động viên giỏi nhất của họ làm người mẫu. Nghệ thuật La Mã chủ yếu được sử dụng để trang trí, và các nghệ sĩ đã thêm những điều kỳ quặc vào các tác phẩm của họ để tăng thêm tính nhân văn. Người La Mã kém trí tưởng tượng hơn người Hy Lạp về nhiều mặt, bao gồm cả nghệ thuật và tôn giáo, nơi họ sao chép các bức tượng của các vị thần và nữ thần Hy Lạp.
Một số tác phẩm Hy Lạp phổ biến nhất bao gồm Aphrodite of Melos, còn được gọi là Venus de Milo, và các tác phẩm điêu khắc Parthenon. Người Hy Lạp cũng làm bình hoa với các bức tranh trên đó. Bức tượng Augustus là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của La Mã. Nghệ thuật La Mã còn được biết đến với bức bích họa, một loại tranh tường.