Nền văn minh Hy Lạp là sự pha trộn của các nền văn hóa châu Phi, châu Âu và châu Á. Việc Hy Lạp đánh bại Đế chế Ba Tư được cho là báo hiệu sự khởi đầu của thời kỳ Hy Lạp hóa. Nó là sự kết hợp giữa ngôn ngữ và văn hóa Hy Lạp cổ đại với văn hóa của những người dân địa phương bị chinh phục.
Thời kỳ Hy Lạp bắt đầu là năm 323 trước Công nguyên, cũng là năm Alexander Đại đế qua đời. Ảnh hưởng của Hy Lạp chưa bao giờ lớn hơn trong thời kỳ này. Các thuộc địa của Hy Lạp được thành lập ở Ai Cập (Alexandria), Thổ Nhĩ Kỳ (Antioch), Libya (Cyrene) và các khu vực khác ở châu Phi, Cận Đông và Trung Đông.
Trước thời kỳ này, Hy Lạp không quan tâm đến việc chinh phục các vùng đất nước ngoài. Điều này rất có ý nghĩa vì thời kỳ Hy Lạp hóa đánh dấu lần đầu tiên Hy Lạp truyền bá ảnh hưởng của mình ra khắp thế giới. Sau đó, những người mà người Hy Lạp trước đây coi là "man rợ" đã trở thành công dân Hy Lạp. Tiếng Hy Lạp Koine, ngôn ngữ được sử dụng trong thời gian này, là sự pha trộn giữa tiếng Hy Lạp Attic (tiếng Hy Lạp cổ đại) và tiếng Hy Lạp Ionic (một phương ngữ Hy Lạp), với một lượng nhỏ ảnh hưởng từ địa phương. "Koine" có nghĩa là "thông thường" và được biết đến nhiều hơn với tên tiếng Hy Lạp được sử dụng trong Kinh thánh.
Thời kỳ Hy Lạp hóa được coi là thời kỳ chuyển tiếp trong lịch sử Hy Lạp và của nền văn minh phương Tây. Tiếp theo là Đế chế La Mã.