Việc sử dụng tiền chính là để mua hàng hóa hoặc dịch vụ. Tiền cho phép thực hiện giao dịch mua một mặt, thường ít phức tạp hơn so với hệ thống hàng đổi hàng trong đó một người trao đổi một mặt hàng có giá trị lấy một mặt hàng có giá trị tương tự thuộc sở hữu của bên kia.
Tiền cũng đóng vai trò là yếu tố xác định giá trị trong xã hội. Ví dụ: khi một công ty tính phí 10 đô la cho một sản phẩm, nhu cầu trên thị trường cho biết liệu người tiêu dùng có tin rằng 10 đô la là giá trị hợp lý hay không. Số tiền mà một người hoặc một công ty nắm giữ cũng được dùng làm thước đo giá trị. Chẳng hạn, khi một người đăng ký khoản vay, thu nhập và tài sản tài chính của họ là yếu tố chính trong quyết định của các ngân hàng về việc cấp khoản vay.
Tiền cũng là tài sản có tính thanh khoản cao nhất trong hầu hết các nền văn hóa. Ví dụ: ở Hoa Kỳ, một người thường dễ dàng mua một món hàng để bán bằng tiền mặt hơn bất kỳ tài sản nào khác.
Tiền cũng là một cách an toàn để xây dựng và tích trữ của cải. Khi mọi người giữ tiền trong ngân hàng, nó thường tạo ra thu nhập từ lãi suất theo thời gian. Ngoài ra, việc giữ tiền thay vì mua các khoản đầu tư hoặc tài sản giúp đơn giản hóa quá trình đi từ quyết định mua hàng đến thời điểm giao dịch.