Sự lan tỏa theo không gian là quá trình mà ý tưởng hoặc sự đổi mới được truyền tải giữa các cá nhân và nhóm trong không gian. Nó cho phép phân tán các khái niệm hoặc sự vật từ điểm xuất phát trung tâm đến các địa điểm khác có thể hoặc có thể không được kết nối trực tiếp. Có hai loại khuếch tán không gian chính: khuếch tán định vị và khuếch tán mở rộng.
Sự lan tỏa vị trí xảy ra khi mọi người di cư từ nơi này đến nơi khác, do đó chuyển một ý tưởng hoặc sự đổi mới đến một địa điểm mới. Theo UC Santa Barbara, một ví dụ điển hình là cuộc di cư của người châu Âu sang châu Mỹ, dẫn đến sự lan rộng của nhiều khía cạnh văn hóa châu Âu.
Mặt khác, sự lan tỏa mở rộng là sự lan truyền của một ý tưởng hoặc sự đổi mới thông qua một nhóm dân cư cố định, không di cư. Nó được chia thành hai loại phụ chính: khuếch tán truyền nhiễm và khuếch tán theo thứ bậc. Sự lan tỏa truyền nhiễm đề cập đến sự phổ biến một ý tưởng hoặc sự đổi mới từ một cá nhân này sang những người hàng xóm hoặc những cá nhân liền kề khác. Nó giống như sự lây lan của một căn bệnh truyền nhiễm. UC Santa Barbara trích dẫn sự lan rộng của hệ thống số liệu trên khắp thế giới là một ví dụ điển hình về sự lan truyền dễ lây lan.
Cuối cùng, sự lan tỏa theo thứ bậc xảy ra khi một ý tưởng hoặc sự đổi mới nhảy vọt từ cá nhân, nhóm hoặc vị trí này sang vị trí khác mà không ảnh hưởng đến các không gian ở giữa. Ví dụ, một nền văn hóa có thể lan truyền từ trung tâm đô thị này sang trung tâm đô thị khác thông qua các công nghệ truyền thông và sau đó chảy xuống các vùng nông thôn ở giữa. Theo Montgomery County Community College, sự lan rộng của thời trang là một ví dụ điển hình cho điều này.