Ethos là một phương tiện thuyết phục người nghe về độ tin cậy của người nói. Nó thường được sử dụng nhiều nhất trong văn bản thuyết phục, chẳng hạn như "Một đề xuất khiêm tốn" của Jonathan Swift hoặc "Địa chỉ Gettysburg" của Abraham Lincoln.
Aristotle gọi đặc tính là một trong ba phương pháp thuyết phục chính. Ông đưa ra giả thuyết rằng mọi người có nhiều khả năng tin một người có chuyên môn, hoặc một người đáng được tôn trọng. Jonathan Swift sử dụng thiết bị này trong tác phẩm châm biếm của mình, "Một đề xuất khiêm tốn", khi anh ấy trình bày một lập luận về việc ăn thịt trẻ sơ sinh để giúp đỡ đói nghèo. Anh ấy viện dẫn nhiều chuyên gia, bao gồm một người "hiểu biết người Mỹ" và một bác sĩ người Pháp, để xác thực kế hoạch của mình.
Ethos được sử dụng trong các bài phát biểu chính trị như Bài diễn văn Gettysburg và nhiều bài diễn văn tổng thống khác trong suốt lịch sử. Các nhân vật chính trị quyền lực có thể thiết lập uy tín của mình thông qua việc sử dụng cách trình bày chân thành, trình bày rõ ràng và ngôn ngữ cẩn thận. Sự sẵn sàng thừa nhận cả hai mặt của lập luận cũng tạo nên sự tin cậy cho người nói và là một dạng đặc tính. Thông thường, kiểu hùng biện này được sử dụng kết hợp với biểu tượng và biểu tượng.
Trong thời hiện đại, các đặc tính thường được sử dụng trong quảng cáo thuyết phục. "Các bác sĩ đồng ý rằng bạn nên chấp nhận phương pháp điều trị này" hoặc "Hiệu quả của sản phẩm này đã được các nhà khoa học kiểm chứng" là những ví dụ về đặc tính trong kinh doanh.