Các tín đồ Phật giáo không tin vào một Đức Chúa Trời toàn năng, giống như những người theo truyền thống tôn giáo Áp-ra-ham tin tưởng. Thay vào đó, các Phật tử tin rằng nguồn gốc của niềm tin vào một vị Chúa toàn năng xuất hiện từ sự sợ hãi. Người Phật tử tuân thủ những lời dạy của Đức Phật để đảm bảo họ đang sống có tâm và đi theo con đường thiện.
Đức Phật, hay "đấng giác ngộ", không phải là một vị Thần trong truyền thống Phật giáo. Anh ta là một người đàn ông có thật tên là Siddartha Gautama. Gautama sinh năm 563 TCN tại Nepal. Ở tuổi 29, anh nhận ra rằng sự giàu có và quyền lực không tự biểu hiện ra hạnh phúc.
Sinh ra trong một gia đình hoàng gia, Gautama tìm kiếm sự giác ngộ khác với những người tiền nhiệm của mình. Ông đã học thiền trong sáu năm, cho đến khi đạt đến nơi giác ngộ. Ông đã dành phần còn lại của cuộc đời mình để dạy con đường dẫn đến giác ngộ cho những người theo ông.
Đối với những người theo đạo Phật, Phật giáo là một triết lý và một lối sống, không phải là một tôn giáo. Phật giáo dạy những người theo đạo Phật sống một cuộc sống đạo đức và duy trì một nhận thức nghiêm túc về hành động của một người. Các Phật tử tìm cách phát triển trí tuệ và hiểu biết thông qua việc áp dụng giáo pháp vào thực hành. Pháp đề cập đến những cách sống phù hợp với con đường Phật giáo. Phật giáo đề cao hòa bình, tình yêu và sự hiểu biết về mọi sinh vật để đạt được hạnh phúc.