Simon Phi-e-rơ là con trai của Giô-na và là anh của An-rê. Anh làm nghề đánh cá trên biển Tiberias trước khi trở thành môn đồ của Chúa Giê-su.
Simon sinh ra ở Bethsaida thuộc Galilê. Ông là một trong những sứ đồ chính của Kinh thánh và là người đứng đầu 12 sứ đồ của Chúa Giê-su. Tên ban đầu của ông là Simon, có nghĩa là "thính giác". Đức tin của anh vững chắc đến nỗi Chúa Giê-su đặt cho anh cái tên Cephas, có nghĩa là "một tảng đá" trong tiếng Syria. Peter là bản dịch tiếng Hy Lạp của Cephas.
Phi-e-rơ là môn đồ của Giăng Báp-tít và là môn đồ đầu tiên mà Chúa Giê-su gọi, cùng với anh trai An-rê. Phi-e-rơ ở với Chúa Giê-su trong những sự kiện chỉ có một số sứ đồ chứng kiến, chẳng hạn như sự biến hình. Anh ta là một phần của vòng tròn bên trong của Chúa Giê-su và đã từ chối Chúa Giê-su ba lần trước khi bị đóng đinh. Ông là một trong những người nhận được Đức Thánh Linh vào ngày Lễ Ngũ Tuần.
Theo truyền thống Thiên chúa giáo, Peter bị đóng đinh ở Rome dưới thời Hoàng đế Nero Augustus Caesar. Anh ta bị đóng đinh lộn ngược theo yêu cầu của chính mình, vì anh ta thấy mình không xứng đáng để chết theo cách giống như Chúa Giê-su. Các sách phúc âm miêu tả ông như một phát ngôn viên của các sứ đồ. Các nhà thờ Công giáo, Chính thống giáo Đông phương và Chính thống giáo Đông phương gọi ông là trưởng của các tông đồ.