Chủ đề chính của bài thơ "Endymion" là ý niệm lãng mạn về việc tìm kiếm và thực sự tìm thấy một tình yêu lý tưởng, mà theo cách khác thường được hiểu là hay thay đổi. Một chủ đề phụ mà bài thơ đề cập là suy ngẫm về vẻ đẹp, nơi tác giả truyền tải ý tưởng về vẻ đẹp vượt thời gian.
Bài thơ "Endymion", được viết bởi John Keats vào năm 1818, dựa trên thần thoại Hy Lạp về một người chăn cừu trẻ tên là Endymion và Selene, nữ thần mặt trăng. Trong thời kỳ Phục hưng, thần thoại đã gắn liền với nữ thần mặt trăng La Mã Diana. Trong bài thơ tường thuật của Keats, Endymion hết lòng vì một nữ thần, nhưng trong quá trình tìm kiếm Diana, Endymion đã yêu một người phàm trần. Sau đó, người ta tiết lộ rằng nữ thần và người phàm là một và giống nhau.