Các nhà phê bình coi "Nấm" là về nữ quyền. Những cây nấm là biểu tượng cho những người phụ nữ đang phát triển có vị trí xứng đáng trong xã hội.
Sylvia Plath thường xuyên viết về các chủ đề nữ quyền. Là một nhà thơ nữ của nước Mỹ những năm 1950, bà thường cảm thấy bị giằng xé giữa việc trở thành một người vợ, người mẹ tốt và việc trở thành một nhà văn chuyên nghiệp. Bài thơ "Những cây nấm" sử dụng phép ẩn dụ để mô tả cảnh ngộ của những người phụ nữ Mỹ trong thập kỷ đó.
Plath nói với giọng của một trong những cây nấm trong suốt bài thơ. Cô ấy gọi những cây nấm là "chúng tôi" và "chúng tôi." Cô mô tả những cây nấm là "Hoàn toàn không có giọng nói", như nhiều phụ nữ trong thời đại đó cảm thấy như vậy. Những cây nấm mọc "một cách riêng lẻ, /Rất lặng lẽ." Những cây nấm đang hành động như những gì phụ nữ mong đợi sẽ hành động: nghiêm trang và trầm lặng. Những cây nấm không khiêm tốn và không có gì bắt buộc, "Dịu dàng, hỏi han /Ít hoặc không có gì."
Tuy nhiên, bài thơ ngụ ý một cách tinh tế về một cuộc nổi dậy đang đến gần. Ngôn ngữ gợi ý về phẩm chất của sức mạnh nội tâm ở những cây nấm, "Những cái nắm tay mềm mại nhấn mạnh vào /Những mũi kim đâm vào." Họ quyết tâm phát triển đến mức thậm chí còn nâng được những chướng ngại vật nặng như "lát đường" hay vỉa hè.
"Chúng ta sẽ sáng mai /Kế thừa trái đất," Plath viết trong khổ thơ cuối cùng. Đây là một tham chiếu đến đoạn Kinh thánh, "Người hiền lành sẽ thừa hưởng trái đất." Nói cách khác, mặc dù những cây nấm (và phụ nữ Mỹ những năm 1950) ngày nay không được đánh giá cao, nhưng ngày mai họ sẽ vươn lên vị trí quyền lực.