Cuộc cách mạng khoa học khuyến khích mọi người tự suy nghĩ, phân tích xã hội và xem xét lại những niềm tin trước đây về thế giới. Điều này khiến năng lực của các chính trị gia và các nhà lãnh đạo tôn giáo bị giảm sút trong việc ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành vi của con người. Thời kỳ đánh dấu sự ra đời của tư duy phân tích và độc lập cũng được gọi là Thời kỳ Khai sáng.
Xã hội thay đổi trong cuộc cách mạng khoa học vì các lý thuyết khoa học mới đang được phát triển khiến mọi người bắt đầu đặt câu hỏi về một số điều bên ngoài khuôn khổ của khoa học, bao gồm hiện trạng của những gì họ đang được các nhà lãnh đạo cộng đồng chỉ bảo và dạy dỗ. Phong trào trí tuệ của cuộc cách mạng khoa học chủ yếu là sử dụng lý trí của con người để khám phá cách thức và lý do tại sao mọi thứ diễn ra theo cách họ làm thay vì dựa vào niềm tin siêu nhiên hoặc những gì con người được truyền đạt về đức tin.
Cách suy nghĩ mới này đã giúp nảy sinh các học giả như Hobbes, Locke, Descartes và Voltaire. Con người đã học cách theo dõi các giai đoạn của mặt trăng, rằng chu kỳ mặt trăng ảnh hưởng đến sự lên xuống của thủy triều và cách trí óc con người hoạt động hợp lý. Việc hướng tới suy nghĩ hợp lý cũng khuyến khích niềm tin rằng những gì hữu ích cho một kiểu xã hội này có thể không hiệu quả cho một kiểu xã hội khác, phát triển ý tưởng về quyền bình đẳng.