DNS, viết tắt của "Hệ thống tên miền", hoạt động giống như danh bạ điện thoại chuyển đổi tên miền hoặc tên trang web thành địa chỉ giao thức Internet (IP), một số duy nhất xác định mọi thiết bị trên mạng. DNS cho phép người dùng tra cứu trang web hoặc gửi email thông qua một cái tên dễ nhớ, thay vì phải nhớ và nhập địa chỉ IP của nó.
Ví dụ: bất kỳ ai có kết nối Internet đang hoạt động đều có thể chỉ cần nhập "facebook.com" vào trình duyệt Web để truy cập trang web của Facebook. Đầu tiên, máy tính kết nối với máy chủ DNS để tra cứu địa chỉ IP của Facebook, một trong số đó là 69.63.181.15. Quá trình này được gọi là phân giải tên DNS. Sau đó máy tính sẽ giao tiếp với máy chủ tương ứng với địa chỉ IP, giúp người dùng có thể xem trang Facebook. Trình duyệt Internet vẫn có thể tra cứu một trang web bằng địa chỉ IP, nhưng các tên miền như Facebook.com hoặc Google.com dễ nhớ hơn nhiều so với một chuỗi số.
Nguồn gốc của DNS có từ thời ARPANET, khi Viện nghiên cứu Stanford duy trì cơ sở dữ liệu tên máy chủ và địa chỉ số tương ứng của chúng trong tệp hosts.txt. Khi mạng phát triển nhanh chóng, quá trình này phải được tự động hóa. Điều này đã mở đường cho sự phát triển của các máy chủ DNS đầu tiên.