Bài phát biểu "Tôi có một giấc mơ" diễn ra như một phần của "Tháng ba vì việc làm và tự do" và rơi vào khoảng 100 năm sau Tuyên bố Giải phóng dân tộc hứa hẹn tự do cho nô lệ. Bài phát biểu này là được ban hành như một phần của cuộc tuần hành bình tĩnh về quyền công dân nhằm nêu bật tình trạng thiếu quyền và tự do trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi. Trong suốt bài phát biểu, Martin Luther King đề cập đến Tuyên ngôn Giải phóng, Tuyên ngôn Độc lập, Hiến pháp Hoa Kỳ và Diễn văn Gettysburg.
Trong những năm trước bài phát biểu "Tôi có một giấc mơ", người Mỹ gốc Phi đã đấu tranh chống lại sự phân biệt và áp bức dưới hình thức luật pháp và bất bình đẳng xã hội. Vào ngày 28 tháng 8 năm 1963, một cuộc tuần hành vì quyền công dân bao gồm 250.000 người Mỹ thuộc nhiều chủng tộc khác nhau đã tiến về Washington. Tại Đài tưởng niệm Lincoln, King bắt đầu đọc bài phát biểu vào một ngày rơi vào đúng 100 năm sau Tuyên ngôn Giải phóng của Abraham Lincoln. Bài phát biểu mở đầu bằng cách đề cập đến vấn đề này, bằng cách nói rằng "5 năm sau sự kiện này", người Mỹ gốc Phi vẫn chưa đạt được tự do thực sự.
Bài phát biểu nhận được phản hồi tích cực trên một số lĩnh vực của báo chí, với New York Times so sánh ông với Gandhi và Lincoln. Tuy nhiên, FBI tuyên bố rằng nó sẽ đánh dấu anh ta là một cá nhân nguy hiểm thúc đẩy chủ nghĩa cộng sản. King sau đó đã được TIME trao giải "người đàn ông của năm" và bài phát biểu được bình chọn là bài phát biểu hay nhất của người Mỹ bởi một diễn giả trước công chúng trong thế kỷ 20.