Chủ nghĩa phục quốc Do Thái là một phong trào mô tả quá trình người Do Thái tìm cách xây dựng lại cuộc sống của họ ở vùng đất đã được hứa với họ theo kinh Torah, đó là Vùng đất của Jerusalem và Israel. Vấn đề với chủ nghĩa phục quốc Do Thái là đã có những người khác sống trên những vùng đất này và những người theo chủ nghĩa Phục quốc không muốn bất kỳ ai khác ngoài người Do Thái sống trên vùng đất này.
Chủ nghĩa phục quốc, như ngày nay được biết đến, bắt đầu vào cuối thế kỷ 19 khi Đông Âu tấn công và ngược đãi người Do Thái và khi Tây Âu phân biệt đối xử với người Do Thái. Nhiều nhà lãnh đạo Do Thái cảm thấy rằng đã đến lúc tạo ra sự thay đổi chính trị bằng cách tạo ra một không gian nơi người Do Thái có thể thực hành đức tin của họ một cách tự do mà không bị bắt bớ. Theodor Herzi, một nhà báo người Áo, là người đầu tiên đề xuất điều này vào năm 1896. Ông kêu gọi người Do Thái nhập cư vào đất nước của họ.
Người Do Thái ban đầu là những người nắm quyền ở Israel vì vậy họ cảm thấy rằng chỉ có công bằng khi đất đai lại là của họ sau nhiều thập kỷ bị lưu đày và bị ngoại bang tấn công. Tuy nhiên, có nhiều người theo đạo Do Thái không coi mình là người theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái, đó là điều mà những người theo chủ nghĩa Phục quốc tự xưng. Họ cảm thấy rằng nhà nước Israel không đủ tôn giáo hoặc chủ nghĩa Do Thái cho phép đàn áp các tôn giáo khác ở Israel.