"Ròng rọc" của George Herbert có nghĩa là con người luôn không ngừng nghỉ và phấn đấu nhiều hơn nữa, và điều này là cần thiết để buộc nhân loại tìm kiếm Chúa và hướng thiện. Khổ thơ đầu tiên nói về cách Chúa muốn để ban phước cho nhân loại càng nhiều càng tốt. Câu thứ hai là một trong những chìa khóa của bài thơ, và nó nói rằng Chúa đã ban phước cho con người với mọi thứ, ngoại trừ sự nghỉ ngơi.
Phần đầu tiên có nội dung, "Khi lần đầu tiên Đức Chúa Trời tạo dựng nên con người, /Có rất nhiều ân phước thường trực bên cạnh; Đức Chúa Trời ban cho con người sự khôn ngoan, niềm vui, danh dự và các phước lành khác trong khổ thơ thứ hai. Dòng cuối cùng của khổ thơ thứ hai, "Rest in the bottom layan", có nghĩa là phước lành duy nhất mà Thượng đế không ban cho con người là được yên nghỉ. Trong khổ thơ thứ ba, Đức Chúa Trời lo ngại rằng con người "sẽ tôn thờ những món quà của tôi thay vì tôi." Kết quả là, trong khổ thơ thứ tư, Đức Chúa Trời quyết định "giữ họ lại với sự yên bình." Anh ta kết luận, "Nếu lòng tốt không ôm anh ta, nhưng người mệt mỏi /Có thể đưa anh ta vào vú của tôi." Vì vậy, về cơ bản, Đức Chúa Trời muốn giữ cho con người không ngừng nghỉ và mệt mỏi để buộc anh ta phải hướng về Đức Chúa Trời để được bình an, vì con người không thể tìm thấy điều đó ở bất kỳ nơi nào khác.