Một ví dụ về sự cường điệu trong "The Great Gatsby" của F. Scott Fitzgerald là khi Nick Carraway mô tả giọng nói của Daisy Buchanan là "mang lại ý nghĩa trong từng từ mà nó chưa từng có trước đây và không bao giờ có nữa." Fitzgerald sử dụng cường điệu để mô tả các nhân vật trong suốt cuốn tiểu thuyết.
Jay Gatsby mô tả giọng nói của Daisy một cách cường điệu bằng cách nói, "Giọng của cô ấy đầy tiền." Cường điệu là khi một chủ đề được phóng đại hoặc nhấn mạnh trong một tuyên bố không đúng theo nghĩa đen. Một ví dụ khác về sự cường điệu trong "The Great Gatsby" là khi Nick Carraway mô tả Gatsby là "con trai của Chúa".