Seraphim là những sinh vật trên trời bay trên ngai vàng của Chúa. Seraphim, hoặc seraph, có sáu cánh. Họ sử dụng hai chiếc để bay, hai chiếc để che mặt và hai chiếc để che chân. Sách Ê-sai là sách duy nhất trong Kinh thánh mô tả seraphim. Từ "seraphim" được cho là trong tiếng Do Thái có nghĩa là "những con đang cháy" hoặc "những con rắn bốc lửa".
Theo lời tường thuật trong Kinh thánh về nhà tiên tri Isaiah, seraphim tôn vinh Đức Chúa Trời và bao quanh ngai vàng của ngài hát "Thánh, thánh, thánh là Chúa toàn năng; cả trái đất đầy vinh quang của Ngài." Các học giả Kinh thánh tin rằng seraphim là những người phục vụ riêng cho Chúa.
Theo truyền thống Thiên chúa giáo, seraphim xếp hạng cao nhất trong số các thiên thần. Truyền thống Do Thái cho rằng seraphim là những sinh vật trên trời tách biệt với các thiên thần. Seraphim chia sẻ một số đặc điểm ngoại hình với thiên thần truyền thống, hay còn gọi là cherubim. Một số học giả tin rằng khái niệm seraphim bắt nguồn từ thần thoại Ai Cập hoặc Babylon. Thần thoại Ai Cập kể về một sinh vật được gọi là "seraf", nửa đại bàng và nửa sư tử đã đưa các vị vua chết lên thiên đường. Các học giả khác tin rằng từ "seraphim" có nguồn gốc từ từ "sharrapu" của người Assyria, được kết nối với thần lửa Babylon, Nergal. Các học giả này tin rằng seraphim là ngọn lửa mà từ đó Nergal xuất hiện.