Martin Luther đã viết "Chín mươi lăm luận điểm" vì ông không hài lòng với một số thực hành của Giáo hội Công giáo La Mã, bao gồm cả việc bán thuốc mê, lạm dụng quyền lực của linh mục và quyền lực của Giáo hoàng. > Ông cũng lập luận rằng đức tin, không phải việc làm, là con đường dẫn đến sự cứu rỗi. Bằng cách công khai những lập luận này, ông đã châm ngòi cho một cuộc cách mạng tôn giáo được gọi là Cải cách Tin lành.
Ngay cả khi còn là một sinh viên, Martin Luther đã bắt đầu gặp một số rắc rối với những lời dạy của Giáo hội Công giáo La Mã rằng một người có thể đạt được sự cứu rỗi bằng cách thực hiện một số hành vi nhất định. Tuy nhiên, cho đến khi Giáo hội bắt đầu bán các thú vui thì mối quan tâm thần học của ông lại trùng khớp với mối quan tâm về sự tha hóa của các linh mục. Ân hạn cho phép một người đã cung cấp tiền cho Giáo hội để tránh một số hình phạt tạm thời liên quan đến tội lỗi của họ. Người ta cũng có thể mua thuốc mê để hạn chế hình phạt tạm thời đối với người khác, cho dù họ còn sống hay trong luyện ngục. Khi Giáo hoàng Leo X công bố một đợt ân xá mới vào năm 1517 để tài trợ cho việc xây dựng Vương cung thánh đường Thánh Peter, Luther đã trở nên tức giận. Ông viết "Chín mươi lăm điều này", lập luận rằng một người không phải trả giá để được tha thứ tội lỗi của mình bởi vì sự tha thứ đó được Đấng Christ ban cho một cách tự do cho mỗi người ăn năn. Đóng đinh họ trước cửa nhà nguyện của trường đại học ở Wittenberg, Đức, Luther bắt đầu thảo luận về quyền lực của Giáo hội Công giáo đã dẫn đến một số lượng lớn các giáo phái Tin lành mới.