Một trong những chủ đề trung tâm trong "Sonnet 116" của Shakespeare là ý tưởng về tình yêu như một sức mạnh không thể dao động. Bài thơ cũng nhấn mạnh rằng tình yêu là vô giá và thách thức ý tưởng rằng tình yêu có thể tàn lụi theo thời gian.
"Sonnet 116" của Shakespeare là một trong 154 bài thơ mà nhà thơ đã viết theo phong cách sonnet của Shakespeare. Mỗi bài thơ gồm 14 dòng theo kiểu vần "a-b-a-b, c-d-c-d, e-f-e-f, g-g". Hầu hết các sonnet của Shakespeare đều khám phá các chủ đề về tình yêu. "Sonnet 116" tập trung vào ý nghĩa của tình yêu đích thực.
Một trong những chủ đề quan trọng hơn trong "Sonnet 116" là khái niệm "Tình yêu không thay đổi". Đó là một sức mạnh trường tồn không thể hao mòn khi gặp thử thách hay suy tàn theo thời gian. Shakespeare sử dụng nhiều phép ẩn dụ chứa hình ảnh thiên nhiên để đưa ra quan điểm của mình; chẳng hạn, anh ấy tuyên bố rằng tình yêu là "một dấu ấn mãi mãi cố định, /Nó trông giống như những thử thách và không bao giờ bị lung lay." Anh ấy lặp đi lặp lại những lời tương tự để nhấn mạnh rằng tình yêu không phải là tình yêu thực sự khi nó không tồn tại lâu dài: "tình yêu không phải là tình yêu /Điều gì thay đổi khi nó tìm thấy sự thay đổi, /Hoặc uốn cong với sự tháo gỡ để loại bỏ."
Shakespeare cũng thể hiện tình yêu như một thứ gì đó vô giá: "Đó là ngôi sao cho mọi tiếng sủa của cây đũa phép, /Giá trị của ai không biết, mặc dù chiều cao của anh ta được tính đến." Người ta có thể biết rằng tình yêu là một động lực quan trọng, nhưng không bao giờ có thể hiểu được giá trị đích thực của nó.
Shakespeare nhấn mạnh chủ đề tình yêu của mình là sự bất biến bằng cách thách thức quan niệm rằng tình yêu có thể tan vỡ theo thời gian. Anh ấy viết rằng "Tình yêu không phải là sự ngu ngốc của thời gian" và nó "không thay đổi theo số giờ và tuần ngắn ngủi của anh ấy, /Nhưng thậm chí còn mang nó đến bờ vực diệt vong."