Theo truyền thống, các nhà thơ sử dụng sự ám chỉ hoặc lặp lại các âm thanh phụ âm, để liên kết các từ có nghĩa khác nhau với nhau và góp phần vào nhịp điệu, nhịp điệu hoặc âm nhạc của một bản nhạc. Một chức năng khác của ám chỉ là từ tượng thanh; nghĩa là đại diện cho âm thanh của một hành động diễn ra trong bài thơ.
Ví dụ, trong "Inferno" của Dante, nhà thơ quan sát thấy "sự nổi lên của các bong bóng sôi". Sự ám chỉ ở đây nằm ở sự lặp lại của các âm "b", bắt chước âm thanh sôi.
Một ví dụ khác có thể được tìm thấy trong "Howl" của Allen Ginsberg, trong đó nhà thơ mô tả "những chiếc boxcars boxcars đua nhau qua tuyết." Sự lặp lại trong dòng này là toàn bộ một từ, nhưng tác dụng gợi ý của các phụ âm là thể hiện rõ ràng âm thanh của một đoàn tàu chở hàng đang tăng tốc.