Phân bón nhân tạo là các hợp chất hóa học do con người tạo ra bắt chước các khoáng chất và nguyên tố tự nhiên của đất để tối đa hóa sự phát triển của cây trồng. Chúng thường chứa các tỷ lệ nitơ, phốt pho, kali, canxi, magiê và các nguyên tố khác khác nhau.
Có hai loại phân bón: phân hữu cơ và nhân tạo. Phân bón nhân tạo rất tiện lợi, dễ sử dụng và có sẵn ở các cửa hàng làm vườn địa phương. Chúng ngay lập tức cung cấp một lượng nhất định các chất dinh dưỡng chính xác cho đất, điều này đặc biệt hữu ích để hồi sinh các cây đang chết hoặc bị thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng. Phân hữu cơ bao gồm phân sinh học, phân xanh, phân hữu cơ và phân trộn. Trong khi phân bón tự nhiên mất nhiều thời gian hơn để xây dựng sức sống cho đất, chúng an toàn hơn và không gây ô nhiễm.Trong phần lớn lịch sử, nông nghiệp dựa vào phân bón tự nhiên để tăng mức độ dinh dưỡng của đất. Việc phát hành phân bón nhân tạo vào cuối thế kỷ 19 đã làm tăng năng suất cây trồng và khởi động cuộc cách mạng nông nghiệp.
Bất chấp những ưu điểm của nó, phân bón nhân tạo giết chết các vi sinh vật có lợi trong đất, biến xác thực vật và động vật thành chất hữu cơ giàu dinh dưỡng. Chúng cũng làm rò rỉ nitơ và phốt phát vào nước ngầm và làm ô nhiễm các dòng suối, sông, hồ và các vùng nước khác, phá vỡ hệ sinh thái dưới nước. Cây trồng từ phân bón tổng hợp có chứa nitrat độc hại phản ứng với hemoglobin làm tổn thương hệ thống mạch máu và hô hấp, gây ngạt thở và thậm chí tử vong trong trường hợp nghiêm trọng. Theo thời gian, phân bón nhân tạo phá hủy lớp trang điểm tự nhiên của đất. Quá nhiều phân bón khiến cây trồng thiếu sắt, kẽm, caroten, vitamin C, đồng và protein.
Các cá nhân có thể giảm thiểu tác động tiêu cực của phân bón nhân tạo bằng cách trộn chúng với đất đủ tốt để ngăn nước mưa chảy tràn. Pha loãng nó ngăn ngừa cây bị cháy. Trái cây và rau trồng tổng hợp cần phải rửa kỹ trước khi ăn. Các cá nhân phải để phân bón không sử dụng xa nguồn nước, vật nuôi và trẻ em.